Vuông như bàn cờ, tròn như quân cờ 1
Nhà của Ngôn chưởng quỹ cứ như vậy mà bị trưng dụng.
Lý chính phái người suốt đêm đi tới trong thành thông báo cho Ngôn chưởng quỹ chuyện này, Ngôn chưởng quỹ cũng không có biểu hiện bất mãn gì. Quan viên lục phẩm coi trọng nhà cửa của hắn, chứng tỏ nhà hắn xây to lớn đẹp mắt, nếu như quan nhân nguyện ý ở, đây chính là phúc khí của Ngôn gia bọn họ, vì thế hắn nói, để từ từ rồi lại chuyển nhà cũng được, không có vấn đề gì.
Hạ Viêm ở lại, Thẩm huyện lệnh đương nhiên cũng phải ở cùng.
Trong thôn đột nhiên có thêm hai vị quan nhân tới ở, thôn dân không khỏi có vài người hoảng sợ, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng ồn ào, sợ kinh động đến quan gia.
"Thôn Đại Hà sắp phát triển rồi." Thẩm Chính vẫn vẻ mặt cười đùa tí tửng như trước: "Mỏ than này muốn khai thác nhất định phải tu sửa hầm mỏ và thông đạo vận chuyển, đều cần công nhân, người thôn Đại Hà còn lo không có chỗ kiếm tiền sao?"
Trình Loan Loan cũng rất tán thành ý kiến này, cho dù là một mỏ than nhỏ, vậy cũng phải khai thác ít nhất sáu bảy năm, chứ đừng nói đây là một mỏ than cỡ trung bình. Nếu tính toán đại khái thì ít nhất là phải khai thác trong mười năm. Có mỏ than, con đường đến thôn Đại Hà sẽ được sửa chữa, mấu chốt hơn chính là sẽ lôi kéo dòng người, có người, kinh tế sẽ chậm rãi phát triển.
Nông thôn thời cổ đại đều là kinh tế nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839373/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.