Thảm trạng những thôn khác 1
Trong ba ngày liên tiếp, tình hình ở thôn Đại Hà nhanh chóng chuyển biến theo chiều hướng tốt đẹp.
Những lưu dân sức khỏe vẫn chưa được cải thiện kia, một ngày uống ba bữa thuốc, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều.
Đội tuần tra trong thôn mỗi ngày đều phái người đến huyện Bình An cùng các thôn xóm phụ cận tìm hiểu tình huống mới nhất, một đám phụ nhân tập trung lại tán gẫu buôn chuyện.
"Nghe nói huyện lệnh đại nhân không cho không lương thực nữa, lưu dân nhất định phải làm việc mới có thể được nhận thức ăn, phải tu sửa đê điều, kênh rạch, hai công việc này đều rất mệt mỏi."
"Ha ha ha đây không phải là huyện lệnh đại nhân học theo thôn Đại Hà chúng ta sao, làm việc mới cho cơm ăn."
"Ở thôn Đại Hà chúng ta dù sao cũng tốt hơn nhiều, tốt xấu gì cũng có chỗ ở, có chăn chống rét, lưu dân trong thành chỉ có thể chen chúc trong cái miếu hoang."
"..."
Lưu dân đang làm việc, nghe nói như vậy, tâm lý không hiểu sao lại trở nên cân bằng.
Người chính là phải so sánh, so sánh rồi, cảm giác hạnh phúc liền đi ra.
Bọn họ mỗi ngày đến giờ thìn thức dậy làm việc, buổi trưa ăn một bữa cháo, có thể nghỉ ngơi một lát, lại làm đến đầu giờ thân, lại có một bữa cháo, tiếp đó thời gian cả đêm đều thuộc về mình, tùy tiện làm cái gì cũng được, chỉ cần không chạy ra khỏi khu vực quy định là được.
Buổi tối khi ngủ, mười mấy người chen chúc một cái nhà tranh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839333/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.