Triệu lão thái thái làm như vô tình nói: "Lý chính của chúng ta nói, pháp không trách chúng, các ngươi hơn một trăm người đến thôn Đại Hà gây chuyện, cho dù là Huyện lệnh đại nhân cũng không cách nào xử trí. Cho nên lý chính quyết định, chỉ giao mười người xấu nhất lên, ngươi có thể lén nói cho ta biết, mười người làm chuyện xấu nhiều nhất, trời vừa sáng thì sẽ đưa mười người này lên đường."
Tiểu hỏa tử nhãn tình sáng lên, ý tứ này chính là cho dù hắn nói rõ ràng, mấy người kia cũng sẽ không tới tìm hắn gây phiền phức nữa.
Hắn lập tức nói: "Vương Hắc Tráng, Lý Hạ..."
"Đợi đã." Triệu lão thái thái vẫy vẫy tay, gọi Ngô Tiểu Chùy tới, "Được rồi, có thể nói tiếp."
Tiểu tử kia báo tên, Ngô Tiểu Chùy phụ trách ghi chép.
Tiểu hỏa tử liếc mắt một cái, chữ kia viết cẩn thận, nắn nót, cực kì đẹp đẽ, chỉ một hài tử bất kỳ trong thôn này thôi mà lại biết viết chữ? Hắn ngẩng đầu lại tùy tiện liếc mắt một cái, lại còn có hài tử bảy tám tuổi đang viết chữ.
Bên cạnh mỗi một lưu dân đều có một lão thái thái "hòa ái hiền lành" phụ trách hỏi han, một hài tử từng đọc sách phụ trách ghi chép, tình cảnh hài hòa một cách khó hiểu.
Đám lưu dân này cũng đều là từ trong thôn trốn tới đây, bọn họ cũng là thôn dân, nhưng mà trong thôn bọn họ không có ai biết viết chữ...
Cái thôn này và thôn ban đầu của bọn họ rất khác biệt, khó trách sinh ra một Tuệ Nhũ nhân, khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839330/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.