Huyện Bình An đột nhiên có bốn người chết bất đắc kỳ tử, dẫn tới khủng hoảng to lớn.
Uống thuốc cũng có thể khiến người ta chết thì ai còn dám tin tưởng đại phu nữa? Hai đại phu của Nhân Đức Đường cùng đại phu của ba y quán khác tụ tập ở bên trong đường, cùng nhau nghiên cứu đơn thuốc.
Đây là đơn thuốc hạ sốt lưu truyền xuống đời đời kiếp kiếp bao năm qua, bọn họ không cần suy nghĩ đã có thể viết ra phối phương liều lượng, nhưng bây giờ, nhiều người bệnh như vậy, sử dụng đồng thời phương thuốc này, thậm chí ngay cả một người lành bệnh cũng không có, người mắc bệnh đầu tiên đã bốn ngày, theo lý thuyết, dùng thuốc bốn ngày, cho dù không khỏi hẳn, cũng sẽ không sốt cao nữa, sao lại nghiêm trọng như thế kia chứ?
Lão đại phu vuốt vuốt chòm râu: "Bệnh này sợ không phải sốt bình thường, cần tìm ra nguyên nhân."
"Người bệnh đột nhiên sốt cao, cũng chỉ có mấy nguyên nhân, phong hàn cảm lạnh, hoặc là tà nhiệt ngoại đạt, người bị phong hàn dùng ma hoàng, quế nhánh, cây khương hoạt, người bị tà nhiệt dùng sài hồ, thăng nha, bạc hà... Ta cho rằng, phương thuốc không có vấn đề..."
"Nếu không có vấn đề, vì sao bách tính trong thành bị bệnh lâu không khỏi, thậm chí còn có người chết bất đắc kỳ tử?"
"Đây là ôn dịch... Không có thuốc nào cứu được!"
"Tất cả người bị bệnh nhất định phải chôn sống, nếu không toàn bộ huyện Bình An đều sẽ chết sạch!"
"..."
Trên mặt đám đại phu lộ vẻ hoảng sợ.
Ôn dịch cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839321/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.