Triệu Nhị Cẩu nhìn phụ nhân kia cùng với hài tử trong ngực nàng ấy.
Không biết làm sao mà hắn lại nghĩ tới khung cảnh khi còn nhỏ.
Một năm đó Tứ Đản chỉ vừa được ba tuổi, hắn cũng chỉ khoảng mười tuổi, lúc cả hai chơi trong sân thì tận mắt nhìn thấy nương đi ra từ trong nhà của a nãi, trên lưng cõng theo một túi lương thực lớn, bọn họ biết cái này nhất định là mang tới cho nhà của đại cữu cữu.
Hai hài tử đói đến hoa mắt váng đầu, làm sao có thể trơ mắt nhìn lương thực bị mang đi.
Vì vậy mà đã chạy theo, không ngờ bị tụt lại phía sau.
Hai người ở trong núi bị lạc đường, vừa mệt vừa đói, cuối cùng vất vả lắm mới gặp được một hộ gia đình, hắn ôm Tứ Đản quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin, hy vọng có thể xin được một miếng nước... Kết quả là hộ gia đình kia lại muốn bắt Tứ Đản về để kế thừa hương khói...Cũng may cuối cùng a gia a nãi cũng mang theo người tìm tới, bằng không hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Nhớ lại hồi ức liền thấy gương mặt của hài tử kia dường như trùng lên gương mặt của Tứ Đản lúc đó.
Hắn hiểu được cảm giác đói bụng là như thế nào.
Hắn buông dây cương, từ trong tay áo lấy ra hai văn tiền...
"Nhị Cẩu!"
Tiếng của Trình Loan Loan từ trong xe vọng ra.
Nàng nhìn chằm chằm vào động tác của tiểu tử này, cảnh này khiến hắn mềm lòng thì cũng có thể giải thích được.
Nhưng mà nàng cũng không thể để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839297/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.