"Đại tỷ!"
Một giọng nói thanh thúy từ ngoài sân vang lên.
Vương Tiểu Mạch lạch bạch chạy vào.
"Công việc trong nhà một mình muội cũng có thể làm được, đại tỷ cứ học thêu hoa cho tốt đi."
Nàng năm nay mười hai tuổi, hơn phân nửa công việc trong nhà đều có thể gánh vác, công việc nặng nhọc gì đó đều có thể làm.
Vương thẩm cũng từ cửa bước vào: "Đại Mạch, chỉ cần con thích làm chuyện này, nương đều sẽ ủng hộ con. Công việc trong nhà nương sẽ tranh thủ thời gian rảnh rồi làm, làm qua loa đại khái một chút cũng được, chúng ta là gia đình nông thôn, cũng không quá chú ý đến mấy cái này."
Vương Đại Mạch ngập ngừng mím môi nói: "Con..."
"Đã như thế thì cứ theo ta học tập cho tốt." Khổng tú nương mở miệng: "Việc thứ nhất, trước tiên rửa tay, việc thứ hai, cắt móng tay, làm xong rồi lại tới."
Trình Loan Loan bưng một chậu nước đi ra, cầm một khối xà phòng thơm, lại lấy ra một cái kéo nhỏ xinh.
Hai cô nương nghiêm túc rửa tay cắt móng tay, quy củ đứng trước mặt Khổng tú nương.
Khổng tú nương lạnh nhạt nói: "Trong xe ngựa ta mang theo một ít thớt vải thêu tới đây, trước tiên các ngươi lấy xuống, hôm nay ta sẽ dạy các ngươi nhận biết chỉ thêu."
Vương Đại Mạch cùng Triệu Hạ Hoa lên xe ngựa, vén rèm xe lên, lập tức kinh hãi.
Trong xe này, vậy mà tất cả đều là vải vóc cùng với chỉ thêu, đủ loại màu sắc, làm cho các nàng nhìn cũng không hết.
Hai người thật cẩn thận lấy đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839267/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.