Thiếp thân bị oan 2
Ba người mở một sạp hàng nhỏ ở đường phố chính, bắt đầu bán đồ sứ. Nhóm đồ sứ này chủ yếu là bát đĩa, ấm trà, chén trà cùng với một ít bình hoa. Bởi vì đi đường dài một ngày một đêm, va va chạm chạm, trên đường khó tránh khỏi có chút hao tổn. Đây cũng là nguyên nhân người bình thường sẽ không dễ dàng làm chuyện buôn bán này.
Giá mấy thứ này ở trấn Bình An vẫn rất cao, tùy tiện một cái đĩa nhỏ bình thường mà đã là mười mấy văn tiền. Còn như bình hoa trang trí thì càng đắt hơn, bình thường đều là bảy mươi tám mươi văn một cái. Nếu hơi có chút hoa văn trang trí nữa thì chính là bốn trăm năm trăm văn tiền.
Bát đĩa chén trà những thứ này bán rất nhanh, còn gần như không đủ bán.
Bình hoa bán một hồi lâu mà chỉ mới bán được ba cái. Cũng may nhập hàng không nhiều, chỉ nhập mười cái, còn lại bảy cái Trình Loan Loan định mang về hết, giữ lại mình dùng.
Nguyên một xe ba gác đồ sứ, sau khi trừ chi phí, kiếm được tổng cộng sáu lượng bạc.
Trình Loan Loan cười mở miệng: "Từ khi nhập hàng đến vận chuyển, lại đến bán hàng, đều là hai người các con làm cùng nhau. Ta không xuất ra chút sức lực nào, chỉ có thể xem như nhà đầu tư.
Cho nên, tiền kiếm được, ba người chúng ta chia đều, một người hai lượng bạc."
Triệu Đại Vượng hai mắt trợn tròn.
Hắn chạy theo một chuyến đến Nam Dương, đại bá nương cho hắn năm trăm văn tiền, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839234/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.