Trên bến tàu người đến người đi, náo nhiệt vô cùng.
Triệu Đại Sơn đưa ba người Trình Loan Loan đến trên bến tàu, đột nhiên sinh ra cảm xúc không nỡ.
Nhưng mà hắn đã lớn như thế, cũng không có khả năng biểu hiện cảm xúc ly biệt ra mặt, hắn liên tục căn dặn: "Đi ra ngoài nhất định phải chú ý an toàn, tìm khách sạn tốt chút mà ở, đừng có tiếc tiền... Nhị Cẩu đệ tính tình hấp tấp xúc động, tuyệt đối không được sinh sự, đệ bị đánh không sao, không thể liên lụy nương..."
Trình Loan Loan không khỏi bật cười: "Đại Sơn, con hài tử này nhiều lời như vậy từ khi nào thế, chúng ta lên thuyền, con nhanh chóng đi về đi."
Triệu Đại Sơn gật đầu nhưng mà không có đi, đứng tại chỗ nhìn ba người lên thuyền xong, sau đó mới chậm rãi bước đi.
Ba người Trình Loan Loan mang theo một xe hàng hóa, bởi vì mang theo nhiều hàng hóa cho nên phải nộp thêm hai trăm văn tiền mới được phép đi lên.
Vé tàu là năm trăm văn tiền một tấm, đây là giá tiền rất cao, Trình Loan Loan tưởng là sau khi lên thuyền sẽ có khu nghỉ ngơi riêng, cho dù không phải là phòng riêng thì tốt xấu gì cũng phải có chỗ ngồi.
Đáng tiếc, nàng tính sai rồi.
Trước mặt là một khoang thuyền lớn, tất cả hành khách tùy tiện tìm vị trí ngồi trên mặt đất, tới sớm thì có thể dựa vào tường, tới chậm cũng chỉ có thể ngồi thẳng lưng ở giữa, ngay cả đồ để dựa vào cũng không có.
Thuyền này khoang thuyền rất kín, nam nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839217/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.