Từ quán trà đi ra, Triệu Nhị Cẩu mở miệng nói: "Thời gian nửa tháng, món kho còn có thể kiếm hơn hai trăm lượng bạc, xà phòng biến số quá lớn nên con vẫn phải tìm cách mau chóng bán số vải vóc kia đi. Nương, trước tiên con đưa hai người về thôn, sau đó lại đi đến huyện Hà Khẩu một chuyến, con muốn đến bến tàu hỏi thăm tình huống một chút."
Trình Loan Loan suy tư một hồi.
Sau khi phường xà phòng khởi công, về sau sản lượng chỉ có thể càng ngày càng lớn, chỉ có một con đường nhà Vương viên ngoại là không thể được.
Nam Dương, là một tỉnh phủ khác, là nơi phồn hoa được nhắc đến trong rất nhiều cuốn sách bản triều, thị trường bên kia sợ là lớn hơn Hồ Châu.
Còn có một nguyên nhân, sang năm nàng muốn trồng bông, nhất định phải tìm một cơ hội đi nơi khác mua hạt giống bông, trong Thương Thành có thể mua được, nhưng nếu như nói không rõ lai lịch, rất dễ dàng gây ra phiền toái.
Dù sao nàng hiện tại là Tuệ Nhũ nhân, ánh mắt bốn phương tám hướng nhìn chằm chằm nàng thật sự là nhiều lắm.
Nàng mở miệng nói: "Ta đi cùng con."
Triệu Đại Vượng cái gì cũng không hỏi, đi theo hai người đến huyện Hà Khẩu.
Bến tàu bên này luôn là nơi náo nhiệt nhất, vô số hán tử đang chờ khiêng hàng ở trên bến tàu, có thuyền đang chất hàng, có thuyền đang dỡ hàng, qua lại khắp nơi đều là người.
Triệu Nhị Cẩu quen thuộc đến trước cửa một căn phòng góc đông nam bến tàu.
Dưới mái hiên treo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839212/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.