Hầu hết đậu tắm trong khố phòng đều phải dùng thuyền để vận chuyển tới phía nam buôn bán, nhưng như thế thì chi phí vận chuyển sẽ khiến giá thành cao lên không ít.
Hắn tính toán sang năm sẽ không thu hoạch bồ kết nữa, tiền này quá khó kiếm, còn không bằng bán lương thực. Cho dù thời thế có như thế nào thì lương thực vẫn luôn là nguồn tiêu thị mạnh nhất.
Nhưng Trình Loan Loan lại nói như thế khiến hắn có chút động tâm, hắn truy hỏi: "Vậy theo ý Tuệ Nhũ nhân, ta phải làm thế nào?"
Trình Loan Loan giơ tay làm một cái thủ thế.
Triệu Nhị Cẩu lập tức mở tay nải bên người ra, lấy một khối xà phòng, đưa đến tay Trình Loan Loan.
Nàng cầm khối xà phòng, chậm rãi mở ra, nhẹ nhàng nói: "Vương viên ngoại có biết đây là thứ gì không?"
Vương viên ngoại cầm thứ đó trong tay, sau đó đưa lên mũi ngửi, dường như có một mùi hương thoang thoảng, nhưng hắn chưa thấy thứ này bao giờ, liền lắc đầu.
"Đây gọi là xà phòng." Trình Loan Loan cười nói. "Không bằng Vương viên ngoại cho mời đầu bếp đến đây một lát?"
Vương viên ngoại không biết nàng có ý gì, nhưng vẫn nhanh chóng cho người đi gọi.
Chỉ chốc lát sau, một trù nương được mời tới, trù nương đang mặc một chiếc tạp dề, nàng bận rộn làm việc từ sáng sớm, tạp dề đã sớm bị bẩn.
Trình Loan Loan nói trù nương gỡ tạp dề ra, sau đó bỏ vào ngâm trong chậu nước, tiếp theo nàng dùng xà phòng chà xát nhẹ nhàng lên đồ. Chỉ một lát sau, dầu mỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839210/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.