Ba người Ngô gia vừa bước vào lập tức ngây dại.
Tết Nguyên Đán của bọn họ cũng chưa từng được ngửi thấy mùi thơm nồng như vậy, mùi thơm kia len lỏi vào trong khoang mũi khiến nước miếng của bọn họ đều chảy ra.
Ngô Tiểu Chuy không thể tin được mà nuốt nước miếng một cái.
"Nhìn cái bộ dạng vô dụng này đi!" Ngô lão đại lạnh lùng nói, "Đừng để Triệu gia coi thường Ngô gia, bằng không cuộc sống của nhị tỷ con ở trong nhà này lại càng không dễ chịu!" Ngô Tiểu Chuy vội vàng gật đầu.
Ba người Ngô gia bước qua ngưỡng cửa đi vào sân, trên mặt đất không phải bùn mà là gạch, sạch sẽ lại ngăn nắp.
Sân rất rộng, có tường viện, mỗi một góc nhìn thấy đều trải gạch, trước cửa lớn trồng hai cái cây, dưới cây có bàn đá và ghế đá, còn có hai tiểu cô nương ngồi nhặt rau.
Ánh mắt đảo qua, có thể nhìn thấy trong sân có xe ngựa, có thùng xe, vậy thì có lẽ có nghĩa là có ngựa, trong nhà này thậm chí còn có xe ngựa.
Ngô lão đại có chút mất bình tĩnh.
Ngô đại nương lắp bắp nói: "Năm ngoái khi Tuệ Nương gả tới đây chúng ta đã tới một lần, cả nhà mẹ chồng nàng hình như là ở bên kia, ba gian phòng rách nát, còn bị dột... Sao đột nhiên lại ở một căn nhà lớn như vậy, trên mặt đất là gạch xanh, nóc nhà còn lợp mái ngói, trời ơi, cái này tốn bao nhiêu bạc..."
Ngô lão đại ho khụ khụ, ý là đừng có ra vẻ không có tiền đồ.
Xuân Hoa đang nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839190/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.