Sản lượng lúa tái sinh lần này của thôn Đại Hà trung bình mỗi mẫu là hơn 130 cân, cả thôn nộp thuế một phần mười lăm, cộng lại có hơn một vạn cân lương thực.
Lý chính gọi ba chiếc xe bò trong thôn, phía sau mỗi chiếc xe bò còn kéo một chiếc xe kéo nhưng vẫn không còn chỗ đặt, đành phải kéo một phần lên thị trấn giao nộp rồi trở về vận chuyển hai lần nữa.
Ba chiếc xe bò kéo mấy ngàn cân lương thực, từ thôn Đại Hà một đường đi đến huyện Bình An, thu hút sự chú ý của vô số người.
Xe bò cuối cùng dừng lại trước cửa huyện nha.
Viên sư gia nhận được tin đi ra, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc: "Triệu Lý chính, đây, đây là..."
"Ra mắt Viên sư gia, đây là thuế lương thực thôn Đại Hà nộp lên." Triệu Lý chính thật thà cười rộ lên: "Tổng cộng là một vạn ba ngàn bốn trăm cân, nơi này chỉ có một phần ba, phần còn lại đợi lát nữa sẽ được vận chuyển tới."
Viên sư gia mừng rỡ: "Chủ động nộp thuế lương thực, thật không uổng công Huyện lệnh đại nhân cố ý vì thôn Đại Hà mọi người thỉnh công!"
Lần này lúa tái sinh được mùa, Huyện lệnh đại nhân đã viết tấu sớ dâng lên từ vài ngày trước, cả bài tấu đều nói về công trạng của thôn Đại Hà, từ đầu tới cuối chưa từng đề cập tới công sức của Huyện lệnh đại nhân trong việc này, nếu không phải nhờ có Huyện lệnh đại nhân, toàn bộ huyện Bình An sợ là chỉ có thôn Đại Hà mới được mùa, về phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839159/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.