Triệu Tứ Đản rối rắm do dự hồi lâu, nhịn đau gật đầu: "Con, con cũng đồng ý..."
A Phúc chà xát tay: "Ta đi bắt gà."
"Con không đồng ý." Triệu Đại Sơn mở miệng, "Chờ qua một tháng là gà có thể cho trứng, hiện tại giết ăn hết thì không được."
Hơn nữa, có nhà nông nào lại ăn gà mỗi ngày, ngon thì ngon nhưng quá lãng phí.
Dựa theo cách ăn này, không đến mười ngày, ổ gà vịt đều không còn gì.
"Đại ca các con nói rất đúng!"
Trình Loan Loan lập tức ủng hộ Triệu Đại Sơn.
Đại Sơn là trưởng tử trong nhà, cũng là trụ cột của gia đình, nàng đương nhiên là ủng hộ đại nhi tử vô điều kiện, như vậy đại nhi tử mới có thể ở trước mặt đám đệ đệ lập uy, về sau nàng chết đi thì cái nhà này mới không tan nát... A phi, nàng mới ba mươi ba tuổi, cách cái chết còn xa lắm.
Một bữa cơm kết thúc trong sự thèm khát.
Bọn nhỏ từng người đi bận việc, Trình Loan Loan kêu Tào Oánh Oánh lại: "Hôm nay cháu lên trấn Hà Khẩu đã tra được chút tình huống nào không?"
Tào Oánh Oánh gật đầu: "Cháu tra được bằng chứng mẹ kế và quản gia thông đồng với nhau, đã gửi cho cha cháu, cũng không biết cha cháu khi nào thì mới có thể nhận được thư."
"Oánh Oánh, ta muốn nói với cháu một lời xin lỗi." Trình Loan Loan nhìn nàng ấy, dừng một chút rồi mở miệng nói, "Khi ta nói cho cháu kế sách để đối phó thì vẫn chưa nghĩ tới hậu quả của những chuyện này, nếu hôm nay cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839130/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.