Tào Oánh Oánh mở miệng nói: "Triệu thẩm làm điểm tâm đều cực kỳ ngon, các ngươi đợi lát nữa nếm thử là biết ngay."
Triệu Đại Vượng trong nháy mắt liền tứa nước bọt.
Mỗi lần Đại bá nương đưa đồ ăn qua bên nhà cũ, hắn đều có thể ăn được một hai ngụm, quả thật là thức ăn ngon nhất mà hắn từng ăn qua.
Hắn nuốt nước miếng một cái nói: "Cảm ơn Đại bá nương!"
Hắn rửa tay xong mới vừa đi vào, Triệu Tứ Đản liền đem một khối bánh ngọt nhét vào trong miệng hắn.
"Ưm!"
Hắn mở to hai mắt nhìn, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin được.
Cảm giác mềm xốp, mùi hương ngọt ngào, hương hoa thoang thoảng, ăn quá ngon, hắn căn bản không nỡ nuốt xuống.
Lần trước sau khi ngày mùa thu hoạch, a nãi ở trên trấn mua bánh ngọt trở về, bánh ngọt kia hoàn toàn kém bánh hoa quế của nhà Đại bá nương.
"Ăn quá ngon." Thẩm Chính một ngụm nuốt vào một cái, "Thẩm, ngài nhìn cháu nè, từ khi tới thôn Đại Hà, cháu đã mập lên nhiều."
Trình Chiêu cũng mở miệng: "Con cũng mập lên một chút."
A Phúc nói hàm hồ không rõ: "Ta lên cân, còn cao hơn nữa!"
Tào Oánh Oánh lúc đầu ăn rất ngon miệng, nghe thấy bọn họ nói thế, ngón tay liền dừng lại.
Nàng nhéo nhéo mặt mình, hình như... Cũng mập lên, chờ sau khi về nhà, đoán chừng trong nhà những y phục kia cũng không cách nào mặc vừa nữa.
Xuân Hoa và Hạ Hoa tương đối yên tĩnh, hai người cầm bánh quế đứng ở một bên, cắn từng ngụm nhỏ.
Xuân Hoa ăn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839118/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.