Một trận mưa rơi gần nửa canh giờ.
Mặt đất trong thôn đều là nước bùn, đi một bước liền có bùn vấy lên ống quần.
Trong sân nhà cũ Triệu gia trước kia cũng là bùn đất, Triệu lão đầu tử mấy ngày trước ở trên núi phát hiện mấy khối đá xanh phẳng thật mỏng, thế là tìm mấy tráng niên hỗ trợ kéo xuống núi, đệm ở chính giữa sân, lúc này sau cơn mưa, trong sân không đầy vũng bùn như xưa mà vẫn rất chỉnh tề.
Nhìn thấy Trình Loan Loan tới, Triệu lão thái thái vội vàng dừng công việc trong tay lại: "Nàng dâu lão đại, mưa như thế này con qua đây làm gì?"
Lão nhân gia bà ra dấu tay, Xuân Hoa mau chóng bưng một cái ghế đặt ở dưới mái hiên ngay cửa.
Trình Loan Loan ngồi xuống ghế, mở miệng nói: "Chỉ là có chút chuyện muốn tìm nương hỗ trợ."
Triệu lão thái thái lập tức ngồi ngay ngắn, mỗi lần nàng dâu lão đại ngoài miệng nói là cần hỗ trợ, đều không phải là giúp không, lần nào cũng đưa tiền.
Lần này trịnh trọng tìm đến sợ là không đơn giản.
Đám người nhà cũ Triệu gia cũng đều biết thói quen của Trình Loan Loan, nói là hỗ trợ, kỳ thật chính là đưa tiền tới.
Bởi vì trời mưa cũng không có người ra ngoài, cả nhà đều ở nhà, mười mấy nhân khẩu ai nấy đều vểnh tai lên nghe Trình Loan Loan nói chuyện.
"Trong nhà bọn nhỏ đều có công việc của mình, đều không dành ra được thời gian, nhưng trong nhà món kho mỗi ngày đều phải đem đi giao hàng nên muốn mời người giúp đỡ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839115/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.