Triệu Nhị Cẩu suy nghĩ một chút nói: "Con mua của ba bốn nhà mua năm mươi thớt vải, hẳn không có người biết con làm gì đâu."
Trình Loan Loan thấy trong lòng hắn hiểu rõ thì không có nói thêm nữa.
Nàng nhìn thoáng qua Triệu Tam Ngưu đứng ở bên cạnh do dự nửa ngày, gọi hài tử tới: "Con có lời gì muốn nói sao?"
Triệu Tam Ngưu gãi gãi cái ót: "Nương, sau khi trong nhà thu hoạch vụ thu xong hẳn là không việc gì nữa đúng không?"
"Con đứa nhỏ này, muốn nói cái gì thì cứ nói, đừng lo việc trong nhà." Trình Loan Loan kéo hắn qua, "Nói đi, đến cùng cái gì vậy?"
Ở trong ánh mắt khích lệ của Trình Loan Loan, Triệu Tam Ngưu kiên định mở miệng: "Nương, con muốn vào Bình An tiêu cục."
"Tiêu cục?" Trình Loan Loan sửng sốt một chút, "Sao con lại đột nhiên muốn vào tiêu cục, con có người quen biết bên kia sao?"
Triệu Tam Ngưu hỏi gì cũng không biết, nói một cách khô khan: "Con nhìn thấy bọn họ áp giải hàng hóa, ngồi ở trên ngựa lớn, rất là uy phong, nên rất muốn gia nhập với bọn họ, có tuyển người không thì con không rõ, ngày mai con đi hỏi một chút."
Trình Loan Loan không hiểu rõ tiêu cục của thời đại này, nhưng theo nàng biết, cái nghề áp tiêu này hệ số nguy hiểm hẳn là tương đương cao, cổ đại từ chỗ này đến một chỗ khác, đường sá xa xôi, gặp phải thổ phỉ mã tặc là chuyện rất thường xuyên, cho nên người cổ đại rất ít khi di chuyển, cũng dẫn đến nghề tiêu cục này lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839108/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.