"Nương Đại Sơn, ta cũng không biết nên nói cái gì mới là tốt." Vương thẩm xoa xoa tay, "Nhìn ta của trước kia còn luôn thường xuyên gây chuyện khó dễ cho ngươi, thường xuyên nói xấu ở sau lưng của ngươi... Khụ khụ, nhưng ta gần đây không có nói nữa, thật sự!"
Trình Loan Loan cười nói: "Việc này kỳ thật cũng không dễ dàng, buổi tối còn phải đem nồi đến nhà các ngươi để, tránh bị người ta trộm đi."
Vương Vĩnh Thành liền lập tức cam đoan: "Nương Đại Sơn, ngươi yên tâm, chỉ cần Vương Vĩnh Thành ta ở đây, ai cũng đừng nghĩ sẽ trộm được đồ!"
Hắn từ phía sau rút ra trường đao, cắm vào mặt đất ở trong sân.
Trường đao này chính là lần trước hắn được lý chính ban thưởng, đây chính là vinh quang của hắn, đi tới đâu mang theo tới đó, trong thôn côn đồ nhìn thấy hắn đều đi đường vòng.
"Đại tẩu!"
Cửa viện vang lên âm thạnh của Tôn thị.
Tôn thị đi rất nhanh, bộ dáng này làm sao nhìn ra được đây là một phụ nhân đang mang thai.
Nàng ta đi tới, hơi thở dốc nói: "Ta nghe người ta nói, đại tẩu giao việc buôn bán món kho cho nương Nê Thu làm sao?"
Vẻ mặt Trình Loan Loan thản nhiên: "Sao, chuyện này còn cần phải báo cáo với ngươi sao?"
Tôn thị không thể tin nói, "Việc này ngươi nên giao cho ta cùng Triệu Hữu Tài, chúng ta nhất định có thể làm tốt hơn người của Vương gia!"
Vương thẩm há to miệng, không nói gì.
Dựa theo quan hệ thân thiết mà nói thì Tôn thị quả thật thân với nương Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839100/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.