Triệu Nhị Cẩu càng thêm ảo não: "Đây là lỗi của ta, hôm qua ta nên đến nói với Dương chưởng qũy một tiếng, không có việc gì, món kho dễ bán, ta lấy mang đi chỗ khác thử xem." Dương chưởng quỹ không muốn những món kho này bị đem đến tửu lâu khác cho lắm, nhưng hắn hiện tại cũng xác thực không có biện pháp, xe ngựa cũng không phải nhà ai cũng có, người có xe ngựa cũng không có khả năng chịu cho hắn mượn để vận chuyển món kho, chỉ có thể thở dài một hơi nói: "Ta hôm nay giữ lại sáu mươi cân, thật sự là xin lỗi."
Trong gùi Triệu Nhị Cẩu lại còn có khoảng tám chín mươi cân món kho.
Hắn không chút lo lắng món kho bán không được, tùy tiện ở ven đường dựng một sạp hàng, không đến một canh giờ là đã có thể bán hết.
Hoặc là đi tìm tửu lâu khác hợp tác, tám chín mươi cân xấp xỉ vào được bốn quán trà tửu quán......
Thẩm Chính lộ ra nụ cười thần bí, "Ngươi xem Túy Tiên Lâu có hai tầng, xem như tửu lâu lớn nhất trấn Hà Khẩu, tòa phía bên kia có ba tầng, so với Túy Tiên Lâu còn lớn hơn, người cũng nhiều hơn, một ngày khách nhân có thể có gần một trăm người, bọn họ có thể ăn hết tám chín mươi cân món kho của ngươi."
Triệu Nhị Cẩu nửa tin nửa ngờ: "Ta mỗi ngày đến trấn Hà Khẩu sao lại chưa từng nghe nói qua so Túy Tiên lâu còn có tửu lâu lớn hơn?"
Thẩm Chính đi trước dẫn đường: "Đi rồi chẳng phải ngươi sẽ biết sao?"
Con đường này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839082/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.