Trình Loan Loan ở bên này bận rộn luôn tay, thỉnh thoảng nhìn tiến độ của căn nhà mới một chút. Sau khi lên xà chính là lợp ngói, từng mảnh ngói lợp lên, dần dần ra hình dáng căn nhà.
Toàn bộ thôn Đại Hà có gần hai trăm hộ, trên thực tế cũng chỉ có bảy tám mươi hộ mới có năng lực xây nhà bằng gạch sống, phần lớn vẫn là nhà tranh.
Căn nhà của nàng so ra còn rộng rãi hơn cả căn nhà bằng gạch sống của lý chính, bởi vì mỗi phòng nàng đều trổ một cửa sổ, không chỉ rộng rãi mà còn có vẻ rất sáng sủa. Căn phòng vuông vắn, ánh sáng đầy đủ, xem như là căn nhà tốt nhất thôn Đại Hà hiện nay.
Trước cửa nhà mới, Tôn Thủy Cần yên lặng đứng đó.
Lúc trước chính là bởi vì ghét bỏ nhà Triệu Nhị Cẩu không có nhà ở, nàng ta mới lui mà cầu lựa chọn Triệu Thiển Căn.
Nếu sớm biết sẽ có ngày hôm nay, nàng ta căn bản sẽ không...
1
Nàng ta cắn môi dưới, ngẩng đầu lên, nhìn thấy Triệu Nhị Cẩu bước nhanh tới.
Triệu Nhị Cẩu đi rất nhanh, ánh mắt nhìn về phía trước giống như căn bản là không chú ý tới sự tồn tại của nàng ta.
"Nhị Cẩu ca."
Tôn Thủy Cần thật sự là nhịn không được, mở miệng gọi một câu.
Lông mày Triệu Nhị Cẩu chợt nhíu lại: "Ngươi ở chỗ này làm gì, Thiển Căn tìm ngươi khắp nơi đấy."
"Ta..."
Tôn Thủy Cần im lặng.
Nàng ta cũng không biết mình ở chỗ này làm gì, nàng ta chính là hối hận, gả cho Triệu Thiển Căn rồi nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839080/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.