Vương thẩm chạy ào vào trong phòng, kéo Trình Loan Loan dậy.
Trình Loan Loan vội vàng vấn tóc rồi đi theo ra ngoài nhà. Lúc này trời còn chưa sáng, phần lớn mọi người trong thôn đều đã tỉnh, vây quanh ở chỗ cây hòe lớn xem náo nhiệt.
Nàng tưởng Trương quả phụ lại trở về gây sự, nếu không sao nhiều người vây quanh thành ba tầng trong ba tầng ngoài như vậy.
"Là Trương bà nương đang mắng Trịnh thiếu gia đấy." Vương thẩm mang vẻ mặt chán ghét: "Trịnh thiếu gia và Tiền thiếu gia đang ở yên ổn trong nhà lý chính, Trương bà nương không nên bảo chất nữ của mình đưa hai vị thiếu gia tới Trương gia ở. Bây giờ không phải mới buổi tối đầu tiên đã xảy ra chuyện rồi sao."
Trình Loan Loan quay đầu nhìn lại, thấy hai chiếc xe ngựa dừng ở cổng thôn không còn nữa, nói cách khác, Trịnh Vọng Phong và Tiễn Huy rời khỏi thôn Đại Hà trong đêm.
"Phường hạ lưu không biết xấu hổ, mặc y phục vào rồi chạy mất, thật sự cho là người nhà mẹ đẻ ta dễ bắt nạt sao." Trương bà nương ngồi dưới đất khóc lóc om sòm mắng to: "Lão nương có lòng tốt đón các ngươi đến nhà ở, hầu hạ ăn ngon uống ngon, vậy mà ngươi lại xuống tay với chất nữ của ta, chất nữ của ta là cô nương tựa thiên tiên lại bị chà đạp như vậy, thật sự là nghiệp chướng."
1
Người thôn Đại Hà không có ai đứng về phía Trương bà nương.
"Đại cô nương Lý gia ngày nào cũng ăn mặc trang điểm xinh đẹp cả, không phải là công khai quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839065/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.