Vô số người nghị luận sôi nổi.
Người dân trong thôn Đại Hà không tính là ít, suốt ngày đều xảy ra đủ loại chuyện vặt vãnh, nhưng chuyện lớn như thế này mười năm mới có thể xảy ra một lần.
Người vây quanh xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, thậm chí ba hài tử của Trương quả phụ cũng tới, đứa lớn nhất trong ba đứa cũng chỉ mới mười tuổi, lão đại nghe người ta mắng nương của hắn, há miệng khóc lên, hai đứa nhỏ theo đó cũng bắt đầu khóc.
Trương quả phụ nghe thấy tiếng khóc của hài tử, đứng lên muốn nhào tới.
Lại bị Từ thẩm bà túm tóc: "Nói cho ngươi biết, đừng nghĩ chạy trốn, làm mất thể diện của nhà họ Từ chúng ta, món nợ này nhất định phải tính rõ ràng!"
Lúc này, có người tốt lôi kéo Trịnh lang trung chen vào đám người. Trịnh lang trung thật sự không muốn nhúng tay vào vũng nước đục này, nhưng sự việc náo loạn lớn như vậy, hắn không ra mặt cũng không được.
Hắn bị đẩy đến trước mặt Trương quả phụ, rất xấu hổ mở miệng: "Đưa tay của ngươi ra để ta bắt mạch."
Trương quả phụ nắm chặt cổ tay mình, nhưng bị Từ thẩm bà thô bạo kéo ra, xốc tay áo lên, tùy ý cho Trịnh lang trung chẩn mạch.
Tay Trịnh lang trung còn chưa đặt lên, giọng nói của Trương quả phụ đã nổ vang bên tai hắn: "Đúng! Ta đang mang thai đó! Ta mang thai đứa nhỏ Triệu Phú Quý! Hắn nói hắn sẽ cưới ta! Các ngươi gọi Triệu Phú Quý tới đây, hắn nhất định sẽ chịu trách nhiệm với ta! Chỉ cần hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839053/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.