Màn đêm dần dần chìm xuống.
Cả thôn Đại Hà cũng không có yên tĩnh lại, nhà nào cũng vang lên tiếng đập lúa.
Nhiều lúa như vậy để ở trong sân cũng không yên tâm, phải suốt đêm tuốt ra rồi cất vào trong phòng, khi nào trời nắng có gió lại đưa ra phơi khô hạt lúa..
Ánh trăng rất sáng, không cần đốt đuốc cũng có thể thấy rõ.
Trong nhà chỉ có một chiếc máy đập lúa, bốn lao động chính thay phiên nhau tuốt lúa, những người khác mượn chậu gỗ làm sàng lúa để tách hạt, cả gia đình phối hợp với nhau, hiệu quả công việc rất cao.
Công việc bận rộn này làm đến tận giờ tý, tức là khoảng gần mười hai giờ tối.
Trình Loan Loan cả người đều mệt mỏi, khi đến lượt nàng nghỉ ngơi, lúc này nàng mới nhớ ra đến giờ này mà Thẩm Chính và A Phúc vẫn còn chưa trở về.
Vốn tưởng rằng tiểu tử này giận dỗi chạy ra ngoài, đói bụng quá tự nhiên sẽ trở về, kết quả là thật sự một đi không trở lại.
Phía đông thôn Đại Hà này là những ngọn núi dài vô tận, con đường chính dẫn đến trên trấn nằm giữa những ngọn núi, nếu không cẩn thận đi nhầm đường có thể sẽ bị lạc đường.
Sắc mặt Trình Loan Loan trở nên nghiêm trọng: "Đại Sơn, Nhị Cẩu, Tam Ngưu, dừng công việc trên tay lại, chúng ta đi ra ngoài tìm người."
Triệu Nhị Cẩu mở miệng nói: "Hắn nhất định là trở về trấn, nhi tử huyện lệnh đại nhân làm sao chịu được khổ sở như vậy, có thể ở lại nửa ngày đã coi như không tệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838993/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.