Dưới ánh mặt trời ban mai.
Tôn Thủy Cần đứng dưới bóng râm, một thân áo mới màu đỏ tươi sáng chói.
Nàng ta hơi nâng cằm lên, đôi mắt long lanh như nước, mắt to chớp chớp, bàn tay lo sợ bất an nắm chặt góc áo.
1
Nhìn thấy bộ dáng này của nàng ta, không hiểu sao Triệu Nhị Cẩu lại nghĩ đến đêm đó, bộ dáng lúc nương nói chuyện với hắn cũng là ánh mắt như vậy, tư thái như vậy, sau đó nói ra mấy lời khiến da đầu người ta tê dại...
Triệu Nhị Cẩu lại lui về phía sau ba bước.
"Nhị Cẩu ca, tại sao huynh lại xa lạ với ta như vậy?"
Tôn Thủy Cần mở miệng nói khẽ, trong giọng nói tràn đầy ai oán.
Trên người Triệu Nhị Cẩu nổi lên một tầng nổi da gà.
Hắn phát hiện mình thế mà lại không có cách nào nhìn thẳng Tôn Thủy Cần. Chỉ cần Tôn Thủy Cần nói chuyện, trong đầu hắn liền hiện ra bộ dáng của nương.
Hắn quay đầu lại nói: "Để ta đi tìm Thiển Căn nói chuyện."
"Nhị Cẩu ca!" Tôn Thủy Cần đuổi theo: "Không phải huynh đã nói coi ta như muội muội sao, ta cũng coi huynh là ca ca, ta có chuyện muốn cầu huynh..."
Chuông báo động trong lòng Triệu Nhị Cẩu kêu vang, hắn trừng mắt nói: "Không phải ngươi lại muốn tìm ta mượn lương thực đấy chứ?"
Sắc mặt Tôn Thủy Cần cứng đờ, mượn lương thực đã là chuyện qua bao lâu rồi, nam nhân này sao vẫn còn ghi nhớ trong lòng vậy, cũng quá tính toán chi li rồi.
Nàng ta hít sâu một hơi nói: "Không phải là Thiển Căn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838981/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.