Thẩm Huyện lệnh liếc mắt một cái liền nhận ra đám người này là thổ phỉ, lập tức thăng đường thẩm vấn.
Lúc đầu là bởi vì hoa màu mất mùa không có thu hoạch nên bọn họ mới vào rừng làm cướp, đều là một cái mạng, ai lại muốn sống những ngày tháng giắt đầu vào lưng quần.
Thẩm huyện lệnh vẫn chưa nghiêm hình bức cung, ba người này đã báo vị trí đỉnh núi bị chiếm cứ, còn nói ám hiệu vào núi, trong núi có bao nhiêu tráng niên, bao nhiêu phụ nữ và trẻ em, một năm nay đã làm bao nhiêu chuyện táng tận thiên lương.... Những chi tiết đó đều được khai ra.
1
Thẩm huyện lệnh lập tức triệu tập người.
Bởi vì Thẩm huyện lệnh chí công vô tư cho các huyện lân cận biết về hai việc đào kênh rạch và diệt châu chấu nên lần này hắn mượn người, Huyện lệnh lân cận cũng không qua loa, mỗi nơi cho mượn hai mươi nha dịch, tổng cộng tám mươi nha dịch, trùng trùng điệp điệp xuất phát lên núi.
Thổ phỉ nam đinh tráng niên ở mỏm núi này có bốn năm mươi tên, vì để chắc chắn nên Thẩm huyện lệnh mới tập kết tám mươi người cùng đi, tám mươi người có áo giáp, có giáo đối phó với một đám ô hợp căn bản là không có áp lực gì. Dưới tình huống không làm người nào bị thương, một hang ổ thổ phỉ đã bị dẹp.
1
Thẩm huyện lệnh cười không khép miệng: "Triệu lý chính, ngươi đúng là đại phúc tinh của ta." Đào kênh rạch, diệt châu chấu, lại thêm việc diệt thổ phỉ có công, chiến tích của hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838968/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.