Lý chính đương nhiên sẽ không nói những lời này để đả kích thôn dân, hắn lớn tiếng nói: "Cả thôn ta đã đoàn kết đẩy lùi nạn châu chấu. Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm qua thôn Đại Hà vượt qua tai họa này, châu chấu bay về phía Đông rồi, sẽ không bay sang đây nữa, mọi người kiên nhẫn chờ đợi, ba, bốn ngày nữa là có thể gặt lúa, đến lúc đó là có thể ăn no rồi." Thôn dân già trẻ đều đồng loạt giải tán.
Trình Chiêu mệt đến mức gần như ngã quỵ xuống đất, thân thể hắn yếu ớt nên được giao nhiệm vụ dùng bạt tiêu diệt châu chấu. Hắn kéo tấm bạt chạy khắp cánh đồng, đếm sơ sơ cũng đã tiêu diệt ít nhất hàng ngàn con châu chấu. Cảm giác rất có thành tựu, khiến hắn phấn khích không thôi, thậm chí còn vui sướng hơn khi đọc một quyển sách. Lại nói, ngoài phấn khích ra, hắn cũng có chút lo lắng, không biết chiến dịch diệt châu chấu bên thôn Trình gia có diễn ra suôn sẻ hay không.
Ngô Tuệ Nương cũng tham gia vào chiến dịch diệt châu chấu lần này. Nhiều thôn phụ cùng hài tử trong thôn đã tụ tập cùng nhau để đốt hoa ngũ sắc.
Công việc này không quá mệt mỏi nên lúc trở về Ngô Tuệ Nương trông cũng không quá chật vật như những người khác.
Nàng ấy tắm rửa sạch sẽ rồi nhóm lửa nấu ăn.
Bận rộn hồi lâu, ai cũng thấm mệt, Ngô Tuệ Nương chủ động nấu cơm, hầm canh gà rừng cùng thịt thỏ kho tàu.
Sau khi cả nhà gột rửa hết những mùi hương kỳ lạ trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838960/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.