Huyện nha.
Thẩm huyện lệnh cùng Viên sư gia, chủ bộ[1], điển lại[2] đều có mặt, xem như là mở một cuộc họp nhỏ.
[1] Chức quan quản lí các việc vụn vặt về lương thảo, công văn thư tín.
[2] Chức quan chịu trách nhiệm thu thập, giao nhận, niêm phong và lưu trữ hồ sơ, tài liệu.
Gần đây bọn họ đã đi tới bốn thôn gần nhất trong ba mươi sáu thôn trang thuộc khu vực quản lý của trấn Bình An, có không ít châu chấu bay loạn đầy trời nhưng đều ở trạng thái phân tán, không tụ tập chi chít, xem ra không đáng sợ bằng nạn châu chấu năm ngoái, tuy nhiên cũng đủ làm cho người ta kinh hãi không thôi.
Viên sư gia nói: "Lúc này năm ngoái nạn châu chấu đã bùng phát rồi."
Sắc mặt chủ bộ ngưng trọng: "Theo ta thấy, đợi nhiều nhất là hai ba ngày nữa, châu chấu sẽ tụ tập lại gây ra tai họa, tất cả sẽ không thể vãn hồi được nữa."
Điển lại thở dài: "Thật vất vả mới giải quyết được vấn đề khô hạn, nhưng nạn châu chấu lại kéo đến lần nữa. Mấy năm liên tục gặp tai họa, không thu được thuế, quan khố trống không, sợ là triều đình sẽ chất vấn trách tội...."
Mấy người liên tục thở dài, Thẩm huyện lệnh đầu to như cái đấu.
Trấn Bình An hai năm liên tục gặp chuyện không may, chức Huyện lệnh này của hắn sợ là sắp mất rồi.
Lúc này, một nha dịch vội vàng chạy vào: "Báo, Triệu lý chính thôn Đại Hà cầu kiến."
Lần trước lúc tìm nguồn nước đào kênh rạch, Huyện lệnh và Triệu lý chính đã ở chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838949/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.