Trời sẫm tối.
Trong sân nhà của Trình Loan Loan, buổi học đã bắt đầu.
Trình Chiêu cho đám hài tử tự luyện chữ trên cát còn hắn mang theo những ghi chép của mình, cùng với Trình Loan Loan và lý chính đi xuống ruộng.
Ánh nắng hoàng hôn chiếu xuống đồng lúa, gió đêm thổi tới, cảnh sắc đồng quê tràn đầy sức sống và hy vọng trông như một bức tranh.
Lý chính hít một hơi thở sâu, lại hỏi: "Nương Đại Sơn, ngươi cũng biết ta không nghĩ ra được ý gì cả, lời người khác nói ta đều nguyện ý tin tưởng, nếu ngươi nói ngươi có thể kiểm soát được đám châu chấu này thì ta sẽ tin ngươi. Hy vọng ngươi đừng gạt ta."
Trình Loan Loan nói: "Lý chính, thúc hãy nhìn xem những gì chất tử nhà ta đã ghi chép thì sẽ biết ta có lừa thúc hay không."
Trình Chiêu đưa cho lý chính một tập giấy.
Lý chính quét mắt nhìn qua một lượt, đa số chữ ông đều có thể nhận biết, chủ yếu là các con số, bao gồm số lượng của các loại thảo dược, lượng nước, lượng châu chấu... đều có thể đọc được nhưng chưa thể hiểu được ý nghĩa của những thứ này.
Nếu những thứ này xuất phát từ miệng người ngoài thì ông không tránh khỏi còn có nghi ngờ, nhưng những điều này lại được ghi chép bằng văn tự hẳn hoi, đối với thôn dân thôn Đại Hà, đây hẳn là một thứ rất quý giá, bọn họ sẽ tin tưởng vô điều kiện.
"Cây ngải cứu có thể đuổi châu chấu, cây ngũ sắc có thể giết chết châu chấu." Trình Loan Loan mở miệng: "Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838933/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.