Nàng ngẩng đầu nhìn lại, là Phú Quý thẩm. Khuôn mặt Phú Quý thẩm tái xanh, tinh thần uể oải, đã mất đi sự phô trương cùng mạnh mẽ ngày xưa. Nàng ta đi tới trước mặt Trình Loan Loan, giọng nói hơi khàn khàn: "Nương Đại Sơn, thời gian gần đây lý chính có chuyện gì đều tìm ngươi thương lượng, ta biết ngươi rất tài giỏi, cũng rất thông minh, vậy nên đến đây để hỏi ý kiến ngươi."
+
Trình Loan Loan hơi kinh ngạc: "Ý kiến gì?"
"Ta, ta không muốn sống tiếp với Triệu Phú Quý nữa." Phú Quý thẩm cắn chặt răng.
Tục ngữ nói, một đêm vợ chồng tình nghĩa trăm năm, ngày đó nàng đi đến dưới tàng cây hòe chiếu cố Triệu Phú Quý chính là nghĩ đến tình nghĩa trăm năm như thế. Còn bây giờ những cái nàng nên làm đã làm xong, đã đến lúc cắt đứt rồi.
Nàng không muốn mỗi ngày đều bị người ta chỉ trỏ, cũng không muốn những phụ nhân trong thôn dùng ánh mắt thương hại nhìn nàng...
Trình Loan Loan cười rộ lên, cũng muốn vỗ tay khen hay, nàng kéo Phú Quý thẩm ngồi xuống: "Nam nhân như vậy quả thật không nên sống chung nữa, ngươi có thể nghĩ được như vậy là chuyện tốt, qua rồi thì cho qua, cũng không phải nữ nhân sống một mình là không được, vẫn có thể trải qua cuộc sống thoải mái dễ dàng mà."
Phú Quý thẩm lại cười khổ không thôi: "Cho dù là hòa ly hay là bị hưu thì ta cũng phải trở về nhà mẹ đẻ, mấy hài tử ta sinh cho Triệu gia sẽ không có bất gì quan hệ gì với ta nữa, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838922/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.