Triệu lão thái thái trợn tròn đôi mắt.
Lời tiểu tử Trình gia này nói, sao bà nghe không hiểu được, những người đọc sách đều nói lời nha nha chít chít vậy sao? Trình Chiêu đem theo hai cái hòm xiểng vào nhà.
Triệu lão thái thái tóm Trình Loan Loan lại: "Tức phụ lão đại, cháu nhà mẹ đẻ của ngươi ở lại đây trong bao lâu? Khi nào thì đi?"
Trình Loan Loan biết tâm bệnh của lão thái thái lại nổi lên, bất đắc dĩ nói: "Nương, ngài yên tâm đi, Chiêu Nhi ở chỗ này cũng không phải ăn không ngồi rồi, phải trả tiền để ở, còn có chuyện để hắn làm."
Lời này một chữ Triệu lão thái thái cũng không tin.
Tiểu tử Trình gia lớn lên tuy cao lớn, nhưng cánh tay cánh chân lại gầy yếu, có khả năng làm được gì cơ chứ?
Còn nữa, người đọc sách còn phải làm ăn kiếm sống làm gì chứ, đi trấn trên đọc sách không phải là tốt hơn sao?
Bà tuy chưa đi tới thôn Trình gia bao giờ nhưng cũng biết sang năm phải thi tú tài, tiểu tử Trình gia có khả năng sẽ trở thành tú tài đó.
Cả người Triệu lão thái thái nghi ngờ, nhưng nước ở trong nhà đã sôi sùng sục, bà đành phải đi vào phòng bếp canh chừng.
Trình Loan Loan nói Trình Chiêu giúp đỡ việc lọc thạch băng, việc này không mệt mỏi cũng không bị đau tay nhưng lại tốn nhiều thời gian.
Trình Chiêu ngoan ngoãn đi theo sau, hắn nhìn thấy trong viện có một đống công việc, âm thầm nghĩ thì ra làm thạch băng cũng không phải chuyện dễ dàng. Mời nhiều người tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838917/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.