Trình Chiêu không trả lời, hắn vào phòng lôi hai chiếc hòm xiểng hôm qua vừa bỏ vào ra, giọng nói lạnh nhạt: "Cháu tạm thời không thể đi học, cháu đã tìm được một công việc dạy học nuôi sống bản thân, a nãi không cần lo lắng cho cháu."
"Cháu dạy học gì chứ, vậy không phải là làm chậm trễ việc thi tú tài sao?" Trình lão thái thái nóng nảy: "Chiêu nhi, ta bảo lý chính đi hỏi rồi, ở trấn Phượng Hoàng có thư viện còn chiêu sinh, đợi lát nữa bảo cha cháu đưa cháu qua đó báo danh. Cháu nhất định phải đi học, nhất định phải làm tú tài...."
Trình Chiêu lắc đầu.
Một trong những người vu hãm hắn chính là nhi tử ruột của Huyện lệnh trấn Phượng Hoàng. Nếu hắn đến bên đó học thì chính là chui đầu vô lưới.
Hiện giờ, chỉ có thể đi bước nào tính bước nấy.
"A nãi, ngài đừng quản cháu." Trình Chiêu cứng rắn lùi về phía sau một bước: "Cháu năm nay mười tám, sắp mười chín tuổi rồi, có một số việc cháu nên tự mình xử lý, cháu nhất định sẽ vượt qua cửa ải khó khăn này."
Hắn không hề quay đầu lại mà đi ra ngoài.
1
Trình lão thái thái muốn đuổi theo nhưng lúc này trong nhà chỉ có một mình bà ta đang nấu cơm, bếp đang cháy, trong nồi còn có đồ ăn, không rời đi được. Bà ta liền cứ như vậy trơ mắt nhìn đại tôn tử của mình biến mất ở cổng thôn Trình gia.
Ở bên này Trình Loan Loan cùng Triệu Nhị Cẩu vừa đến cửa nhà.
Còn chưa kịp dỡ thùng gỗ, chậu gỗ từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838914/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.