Nuôi một người đọc sách ở cổ đại, một năm tiêu hao ít nhất là hai mươi lượng bạc.
Tiền học phí đắt, tiền bút mực giấy nghiên càng đắt, một nghiên mực bất kỳ cũng đã tốn ba bốn lượng bạc, bút lông rẻ nhất cũng phải gần một trăm văn tiền.
Trình Loan Loan đưa theo Triệu Tam Ngưu đi vòng vòng trong Đức Hòa Đường, không ngừng tặc lưỡi.
Trước đây nàng còn cảm thấy một trăm hai mươi lượng bạc mình lén tích góp là một khoản rất lớn, nhưng bây giờ nhìn mấy thứ văn phòng phẩm này mới phát hiện một trăm hai mươi lượng bạc không là gì cả. Chờ sau khi Tứ Đản bắt đầu đi học, chừng đó tiền căn bản không dùng được mấy năm.
Triệu Tam Ngưu không ngừng hít khí lạnh.
Đồ gì ở đây cũng quá con mẹ nó đắt.
Thứ đồ chơi vuông vuông đen thùi lùi gì đó vậy mà giá bốn lượng bạc.
Bốn lượng bạc nhà bọn họ có thể mua lương thực ăn mấy năm....
Hắn có hơi không dám đi dạo tiếp, rất muốn thoát khỏi nơi hắn trèo cao không nổi này.
Trình Loan Loan bảo hắn thành thành thật thật đứng đợi, nàng không nhìn bút mực giấy nghiên nữa mà đi xem bộ sách đặt ở trên giá.
Nếu định cho Tứ Đản đến trường, vậy trước tiên phải mua sách vỡ lòng cho hắn từ từ học.
Trên giá này đều là sách sao chép bằng tay, dù cho là sách sao chép nhưng cũng không rẻ. Chỉ có điều đều là sách sao chép giống nhau nhưng giá cả lại khác nhau.
Ví dụ như Tam tự kinh, rẻ nhất là năm mươi văn tiền, đắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838865/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.