"Trấn Bình An không thấy có người bán vịt, trấn Hà Khẩu mới có, ngày mai ta muốn đến trấn Hà Khẩu một chuyến, nếu nhìn thấy thì mang về cho ngươi." 
Vương thẩm vô cùng cảm kích, còn giúp đỡ đuổi vịt con trở về. 
Ba người hợp tác, hai mươi con vịt không dám bay loạn nữa, ngoan ngoãn đi theo vào sân. 
Trên mặt sân có rau dại vụn Triệu Tam Ngưu vừa mới cắt, nhưng hai mươi con vịt con ở trên ruộng lúa đã ăn no, cũng không thèm liếc mắt nhìn rau dại. 
Triệu Tứ Đản cười hì hì nói: "Vịt có thể ăn sâu no rồi, về sau không cần Hạ Hoa tỷ giúp đào rau dại nữa." 
Trình Loan Loan gật đầu, việc ăn uống hàng ngày của vịt được giải quyết hoàn hảo, quả thật không cần Hạ Hoa đến làm, nhưng Hạ Hoa là một tiểu cô nương siêng năng, giữ Hạ Hoa lại cũng rất hữu dụng, ví dụ như bây giờ mỗi ngày nàng đều phải ra ngoài nhặt cỏ khô, sau đó quấn thành một khối cỏ có thể bỏ vào trong bếp, công việc này không cần kỹ thuật gì nhưng cực kỳ tốn thời gian, có lẽ có thể giao cho Hạ Hoa. 
1 
Cả gia đình xúm lại ngồi xuống ăn trưa, Triệu Nhị Cẩu không có ở đây, Trình Loan Loan thế nhưng có chút không quen. 
Cũng không biết huyện lệnh đại nhân có dẫn Nhị Cẩu bọn họ đi ăn chút gì hay không, cũng không biết Nhị Cẩu có nghe lời dặn dò của nàng hay không... Chỉ hy vọng mọi thứ diễn ra tốt đẹp. 
Sau bữa trưa, Trình Loan Loan thay y phục mới. 
Đây là loại vải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838858/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.