Trình Loan Loan và bốn nhi tử chia làm hai ngả đường. 
Triệu Nhị Cẩu và Triệu Tam Ngưu đi bàn chuyện hợp tác với tửu lâu trấn Bình An, nàng dẫn theo Triệu Đại Sơn và Triệu Tứ Đản đi đến học đường Đức Khang. Nàng đứng ở cửa học đường Đức Khang nghe ngóng một chút mới biết thì ra học đường này cũng thu nhận đồng sinh. Mặc dù sơn trưởng học đường chỉ là một lão tú tài, nhưng học phí ở đây lại rẻ hơn ở thư viện Nam Phủ. Học phí mỗi tháng một lượng bạc, còn có thể dùng lương thực để trả. Học đường này có hai lớp với khoảng năm mươi, sáu mươi học tử. 
Trình Loan Loan chỉ đành nghe ngóng xem trấn Bình An có trường tư thục nào khác nữa không. "Trường tư thục nhỏ nhất chắc là trường học gia tộc của gia đình Vương viên ngoại. Người nhà Vương gia không nhiều, đối với việc chiêu sinh thì chỉ yêu cầu người nhập học thuộc ít nhất Tam Tự Kinh, Bách gia tính." Nam nhân bán giấy và bút mực nhìn hai tiểu tử sau lưng Trình Loan Loan. "Nếu hài tử lớn như vậy mà không biết chữ gì, chỉ sợ không có học đường nào chịu thu nhận đâu." 
Hài tử ba chỏm khoảng ba, năm tuổi không biết chữ là chuyện hết sức bình thường. 
Nhưng hài tử mười tuổi vẫn chưa biết chữ thì chính là không có thiên phú đọc sách, căn bản sẽ không có học đường nào đồng ý dạy dỗ, đưa tiền cũng sẽ không nhận. 
Trình Loan Loan thở dài. 
Tứ Đản không phải không có thiên phú đọc sách mà là vì bị trễ nãi. 
Có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838841/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.