Triệu lão thái thái nhìn thấy gạo trắng cùng thịt lợn liền tức giận, căn bản là ăn không nổi.
Bà tức giận nói: "Biết ngươi kiếm được chút tiền, nhưng tiền không phải tiêu như vậy, mùa màng không tốt, phía sau còn có nhiều chỗ phải tiêu tiền, tuổi của Nhị Cẩu ở nơi này nhiều lắm là nửa năm nữa sẽ cưới tức phụ, trong nhà ngay cả chỗ ở cũng không có, không tích góp được tiền xây nhà gỗ cho Nhị Cẩu à. Ta nghe bà mối Vương nói, gần đây tiền sính lễ đều đã tăng lên nửa lượng bạc rồi..."
Triệu Nhị Cẩu mở miệng nói: "A Nãi, chuyện cháu cưới vợ vẫn còn sớm. "
Triệu lão thái thái không cảm thấy sớm chút nào, trong thôn có mấy tiểu tử mười sáu tuổi ngay cả nhi tử cũng đã sinh rồi.
Ánh mắt của bà dừng trên khuôn mặt có chút tái nhợt của Ngô Tuệ Nương, nghiêm mặt nói: "Ngươi đang có thai thì ở nhà cho tốt, đừng đi lung tung khắp nơi, xem bệnh liền tốn bốn năm mươi văn tiền, tiền cũng không phải gió lớn thổi tới..."
Ngô Tuệ Nương áy náy cúi đầu: "Con xin nghe lời a nãi. "
Trình Loan Loan ở trong lòng cân nhắc, về sau khẳng định không thể để Ngô Tuệ Nương làm nhiều việc như vậy nữa.
Nhiều nhất chỉ còn có một tháng nữa, mùa ăn thạch băng sẽ qua, phải thừa dịp này mở rộng thị trường, nàng cần các nhi tử lên trấn hỗ trợ, quan trọng nhất là, nàng muốn mở mang góc nhìn của các nhi tử, khai thác khả năng kinh doanh hoặc năng lực khác của các nhi tử, nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838829/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.