"Nhị Cẩu, ngươi nói bậy gì vậy."
"Đào mương từ trên núi xuống, thật là hoang đường."
"Tất cả mọi người đi đào mương, còn người nào làm ruộng, đây là đang đùa à."
Tất cả mọi người trong thôn đều không tin.
Trước kia bọn họ đều đào qua đất hoang, cả nhà đào một mẫu đất phải mất thật nhiều ngày mới có thể đào xong, từ trên núi đào mương xuống sợ là càng khó.
Nhị Cẩu tử thoải mái nói chỉ cần hai ngày rưỡi, đó còn không phải là lừa đảo.
Một đám người trào phúng, hò hét ầm ĩ.
Triệu Nhị Cẩu chưa có đối mặt qua tình huống như thế này, tay chân luống cuống.
Hắn mới mười sáu tuổi, ở hiện đại mới bắt đầu đi học cấp ba. Nếu hắn có thể xử lý tốt trường hợp này, Trình Loan Loan đều muốn khen hắn có quyết đoán.
Nàng cất bước đi lên đứng cạnh Triệu Nhị Cẩu.
Nàng vừa đi lên, mọi người mới từ từ im lặng.
Không phải đám người sợ nàng, phần nhiều chính là ngạc nhiên. Ở trong ấn tượng của bọ họn, Triệu đại tẩu chính là phụ nhân quê mùa, bây giờ nhìn dường như trẻ lại rất nhiều, chủ yếu là người sạch sẽ, mặc quần áo cũng không có lấm lem, nước da giống như càng trắng hơn.
Trình Loan Loan trước làm lão bản, thường xuyên diễn thuyết. Dù cho tất cả mọi người nhìn chằm chằm nàng thì nàng cũng không luống cuống chút nào.
Nàng lạnh nhạt nói: "Cha Thiết Trụ, có thể làm phiền ngươi một việc không?"
Triệu An Gian lập tức gật đầu: "Triệu đại tẩu, cứ việc phân phó."
"Cầm một cái xẻng tới, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838792/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.