Lúc này Triệu Nhị Cẩu mới thoát khỏi nụ cười của Tôn Thuỷ Cần, ánh mắt của hắn rơi trên khuôn mặt Triệu Thiển Căn, sau đó nhìn về thứ Tôn Thuỷ Cần đang cầm trên tay, hai cây ngọc măng, đây là thứ buổi sáng nay hắn vừa mới tự tay đưa cho nàng ta, còn có một giỏ rau dại, không biết là tự mình đào hay được người khác tặng, còn cả một túi lương thực, khoảng tầm năm, sáu cân, vừa rồi là Triệu Thiển Căn đưa cho nàng ta.
"Thuỷ Cần rất dịu dàng, con người cũng rất tốt, bất cứ ai cũng có thể làm bằng hữu..." Triệu Nhị Cẩu vắt óc nghĩ ra lí do, "Gia đình nàng ấy thực sự khó khăn, vì thế Triệu Thiển Căn mới giúp đỡ..."
"Đúng không..." Trình Loan Loan tàn nhẫn phá tan giấc mộng đẹp của hắn, "Làm bằng hữu có thể nắm tay nhau sao?"
Lúc này, Triệu Thiển Căn lớn mật nắm lấy tay Tôn Thuỷ Cần, Tôn Thuỷ Cần ngượng ngùng nhưng không rút ra.
Triệu Nhị Cẩu mở to hai mắt.
Đêm qua Tôn Thuỷ Cần chủ động nắm lấy ngón út của hắn, hắn còn tưởng rằng, còn tưởng rằng...
Hắn trong phút chốc phẫn nộ, nhấc chân muốn xông tới.
"Đứng lại." Trình Loan Loan lạnh lùng nói, "Triệu gia không tới cửa cầu hôn, đừng nói đến chuyện hai người các ngươi đính hôn, ngươi và nàng ta không có bất kì quan hệ gì, bây giờ ngươi xông ra ngoài là muốn làm cái gì, mắng Triệu Thiển Căn thông dâm hay định mắng Tôn Thuỷ Cần hồng hạnh vượt tường?"
Nắm đấm đang siết chặt của Triệu Nhị Cẩu yếu ớt buông xuống, cắn răng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838780/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.