“Nương, xảy ra chuyện gì vậy ạ?”
Ngô Tuệ Nương xách theo rổ rau sốt ruột hoảng hốt chạy tới, dưới chân nàng ấy trượt một cái, thiếu chút nữa té ngã.
Trình Loan Loan vội vàng đỡ nàng ấy một phen, con dâu cả là thai phụ, đã hơi lộ bụng rồi, nguyên thân tiếc tiền không tìm lang trung bắt mạch cho con dâu cả, cũng không biết cụ thể bao nhiêu tháng rồi.
Nhưng mặc kệ mang thai bao lâu, đều không nên lên núi nữa, lỡ như không cẩn thận té ngã một cái, hài tử trong bụng khả năng giữ không nổi.
“Tứ Đản bắt được một con thỏ.” Trình Loan Loan xách thỏ xám lên, “Hôm nay chúng ta ăn thịt thỏ.”
Ngô Tuệ Nương đầy mặt vui mừng, trong nhà ít nhất một năm chưa ăn thịt, nhưng con thỏ nhỏ như vậy khẳng định không có phần nàng ấy, nhưng chỉ cần có thể ngửi được mùi thơm của thịt thỏ, uống một ngụm cháo gạo kê buổi sáng còn thừa lại là nàng ấy cũng rất thỏa mãn rồi… Trước kia đến một ngụm cháo cũng không có uống, cháo rau dại cũng chỉ có thể uống no bụng một phần, hai ngày nay cứ như là nằm mơ vậy…
Nàng nhịn không được mở miệng nói: “Nương, con biết lột da thỏ, da lông lột hoàn chỉnh có thể làm cho nương một cái quàng cổ.”
Vừa nghe lời này, trong đầu Triệu Tứ Đản liền hiện ra cảnh tượng máu chảy đầm đìa.
Hắn rốt cuộc khống chế không được nữa, nước mắt liền chảy xuống.
Ngô Tuệ Nương hoảng sợ: “Tứ Đản, sao vậy?”
Triệu Tứ Đản dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/2625063/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.