“Đại Sơn, cởi dây thừng ra.”
Trình Loan Loan lạnh lùng lên tiếng.
Trình lão thái thái lập tức nói: “Không được thả hai thằng nghé con này ra, cần phải dạy chúng một trận, xem về sau chúng còn dám đến Trình gia chúng ta trộm đồ nữa hay không!”
Triệu Đại Sơn đứng tại chỗ, không biết nên nghe lời ai.
Trình Loan Loan lạnh lùng liếc hắn một cái: “Như thế nào, lời nói của ta không có tác dụng?”
Triệu Đại Sơn lập tức đi về phía cây hòe lớn, vội vàng cởi bỏ dây trói, đỡ hai đệ đệ ngồi dưới đất.
“Chiều con là hại con, ngươi nuông chiều chúng như vậy thì hai đứa này sớm hay muộn cũng sẽ gây ra họa lớn!” Trình lão thái thái mang dáng vẻ người từng trải nói, “Nghe ta nói, nên cột vào trên cây, cho chúng nó đói mấy ngày mấy đêm, tự nhiên sẽ ngoan ngoãn…”
Trình Loan Loan lãnh đạm nói: “Con trai của ta, ta tự dạy dỗ, không tới phiên người ngoài khoa tay múa chân.”
Nghe được lời này, Trình lão thái thái nhíu mày, làm sao cảm giác đứa con gái thứ hai này khang khác vậy…
Trình đại tẩu đứng ở cửa nhà chính: “Nhị cô bọn nhỏ, nương là mẹ ruột muội, có thể là người ngoài sao, muội nói lời này thật sự khiến nương đau lòng.”
“Từ ngày hôm qua đại ca đập vỡ đầu ta, bắt đầu từ giây phút ấy ta đã không phải người Trình gia nữa rồi.” Khóe miệng Trình Loan Loan tràn đầy lạnh lẽo làm cho người ta sợ hãi, “Chẳng qua chỉ là một con gà mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/2624888/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.