Thôn Đại Hà có tổng cộng ba cái giếng.
Ở đầu thôn một cái, cuối thôn một cái, nhà Lý Chính cũng có một cái.
Nhưng hiện tại, chỉ còn chiếc giếng ở đầu thôn này là còn nước, ai cũng không biết khi nào thì giếng này sẽ cạn khô.
Hầu hết mọi người trong thôn đều đến lấy nước vào ban ngày, nhưng cũng có vài hộ gia đình đến lấy nước vào ban đêm, không có quy định mỗi nhà chỉ được lấy bao nhiêu nước, càng không có ai quy định buổi tối lấy nước rồi, ngày hôm sau sẽ không được đến lấy nữa.
Mọi người đều hiểu, Trương Vô Lại rõ ràng là muốn gây chuyện với hai tiểu tử Triệu gia.
Triệu Nhị Cẩu nghiến răng nói: "Lý Chính còn chưa nói cái gì, ngươi dựa vào cái gì mà không cho chúng ta lấy nước?"
Trương Vô Lại cười lạnh, hắn nhấc chân đá lăn chiếc thùng nước bên cạnh chân Triệu Nhị Cẩu: "Dựa vào cái gì à? Chỉ dựa vào việc nhà ngươi dùng nhiều nước, làm chậm trễ đại gia hỏa ta."
Thùng nước lăn xuống kêu lộc cộc lộc cộc.
Triệu Tam Ngưu giống như nghé con tiến lên chỗ Trương Vô Lại.
Trương Vô Lại nắm lấy cổ áo hắn, giơ tay lên định đánh xuống một quyền.
"Dừng tay!"
Âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo của Trình Loan Loan vang lên.
Đám đông tách ra thành một đường để Trình Loan Loan đi qua.
Một tay nàng kéo Triệu Tam Ngưu trở về, che phía sau người mình: "Việc quan trọng của ngươi là khi dễ chúng ta là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/2624873/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.