Trong không khí tràn đầy mùi thơm của hạt dẻ.
Nê Thu nuốt nước miếng đi theo phía sau Triệu Tứ Đản: “Tứ Đản, cho ta ăn thêm một hạt nữa thôi…”
Trên tay Triệu Tứ Đản còn sót lại hai hạt cuối cùng, hắn do dự một hồi, cầm lấy một hạt dẻ cắn một ngụm, đưa hơn một nửa còn lại qua, sau đó xoay người liền chạy về nhà, sợ bị xin một hạt cuối cùng.
Nê Thu cầm nửa hạt dẻ không nỡ ăn, mang về nhà đưa cho nương hắn Vương thẩm: “Đây là hạt dẻ nương Tứ Đản làm, nương, người có thể làm theo được không?”
Vương thẩm hít một cái đã nghe thấy mùi thơm ngọt ngào, nàng ấy cầm hạt dẻ kia lên, nếm một miếng nhỏ, liền mắng: “Thật là nữ nhân phá của, xào hạt dẻ còn bỏ dầu, lại còn bỏ đường, mấy đồng bạc trong nhà kia đều không đủ cho cô ta phá! Chỉ biết lo hôm nay ăn ngon chứ cũng không nghĩ ngày mai ăn gì! A phi, cũng không trách Triệu lão thái thái lại coi thường đứa con dâu này……”
Tiếng mắng truyền tới lỗ tai Trình Loan Loan cách vách.
Nàng đang cắt nhỏ rau tiểu nga, tính toán đợi lát nữa làm rau trộn dưa ăn, nghe thấy Vương thẩm mắng nàng, dưới tay vẫn làm thoăn thoắt không ngừng.
Nguyên thân ở trong thôn duyên không tốt, người nói xấu sau lưng thật sự là quá nhiều, nếu nàng muốn mắng lại hết thì đúng là mắng không xuể.
Nàng không tỏ vẻ gì nhưng Triệu Tam Ngưu lại nổi giận, xách rìu bổ củi trong tay liền xông ra ngoài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/2624866/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.