“Đại chất tử của ta phải đi học, số ngân lượng kia từ lâu đã hết rồi, lấy đâu ra trả lại cho ta nữa.” Trình Loan Loan đổi đề tài. “Xuân Hoa nương, con có biết trong tay lão thái thái còn có bao nhiêu lương thực không?”
Triệu Xuân Hoa lập tức trả lời: “Tối qua, a nãi lấy ra mười cân bột kiều mạch, giấu ở…”
Tôn thị đẩy khuê nữ của mình về phía sau. Làm sao có thể nói cho đại tẩu biết trong nhà có bao nhiêu lương thực, nhỡ đâu đại tẩu muốn dọn về nhà thì sao?
Đại tẩu sinh cho Triệu gia bốn nhi tử, lão thái thái mềm lòng, nhất định sẽ đồng ý để cho đại tẩu dọn về nhà.
“Trong nhà cũng chẳng có bao nhiêu lương thực, mấy hài tử đói đến mức hoa mắt chóng mặt rồi!”
Tôn thị không dám trả lời Trình Loan Loan, nàng sợ khuê nữ nhà mình miệng rộng kể hết tình huống trong nhà cho đại tẩu nghe.
Trình Loan Loan vui vẻ vì tai đã được thanh tịnh.
Đoàn người đi vào trong núi sâu. Mấy ngày trước, nơi này còn không có ai lui tới, nhưng hôm nay đi lên, rau củ dại một cùng đã bị đào hết.
Bọn họ đành phải tiếp tục đi sâu vào trong rừng.
Trình Loan Loan còn muốn tìm tùng nhung, định đi vào sâu hơn.
Triệu Tam tức phụ đi theo Trình Loan Loan. Thực ra, nàng vẫn muốn nghe ngóng xem trong tay Trình Loan Loan rốt cuộc còn bao nhiêu tiền đồng. Tại sao có thể ăn thịt?
Nàng hỏi nhiều lần nhưng Trình Loan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/2624855/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.