Hoắc Nhung vừa về nhà liền kéo Xuân Lan vào phòng mình, hai người trò chuyện hồi lâu, Hoắc Nhung mới biết được hóa ra lần Đảng Thành Quân trở về đó cũng đã có ý nghĩ gọi hai anh em họ tới tiệm cơm giúp đỡ, nhưng lúc đó chỉ đề cập sơ qua với anh trai Tam Thạch, Xuân Lan cũng không biết, cho đến khoảng thời gian trước đó Đảng Thành Quân nhờ người gửi cho nhà họ Điền bức thư, Xuân Lan mới biết tính toán của anh.
"Cha mẹ em đồng ý chứ?" Hoắc Nhung hỏi.
Xuân Lan cùng cô ngồi trên giường, đã lâu không Hoắc Nhung, thân thiết giống như nhìn thấy chị ruột.
"Anh Thành Quân nói, cha mẹ có thể có ý kiến gì, lập tức sửa soạn đồ rồi kêu bọn em đến đây luôn."
Trong mắt của cha mẹ Xuân Lan, Đảng Thành Quân từ nhỏ chính là con nhà người ta, lúc ở thôn, thường lấy anh ra dạy dỗ Tam Thạch, nói anh ta đừng theo người khác lêu lổng, có thời gian thì học tập Thành Quân nhiều hơn. Trước khi Đảng Thành Quân và Hoắc Nhung quay lại thành phố, cha mẹ Xuân Lan đã cảm thấy bọn họ cái gì cũng không có, có thể có chỗ đứng trong thành phố sau này khẳng định là người có tiền đồ xán lạn, chỉ cần Đảng Thành Quân đồng ý, dù cho bọn họ bỏ tiền để Đảng Thành Quân mang theo mấy người Xuân Lan ra ngoài mở mang kiến thức, hai vợ chồng già đều nguyện ý, càng đừng nói một đồng tiền cũng không tiêu, để Xuân Lan và Tam Thạch theo anh ra ngoài làm việc.
Xuân Lan miêu tả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-70-ga-dau-bep/4544888/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.