Vốn dĩ Hoắc Nhung có lời muốn nói, nghe bà bảy nói vậy liền nuốt lời đã tới bên miệng về.
Cô biết bà bảy có ý gì, bà bảy vì chuyện Hoắc Ni mà đau lòng, giờ không muốn tính toán với Trương Thúy Nhi nữa.
Vì thế cô cũng thu lại ý cười, ôm lấy Mãn Bảo đưa cho mẹ mình còn mình đỡ bà bảy chuẩn bị tiễn bà ra cửa, cho đến khi bà bảy sắp đi, cô mới chú ý tới trong tay bà không biết bắt đầu chống gậy từ khi nào, trước đó khi cô ở nhà nhưng không thấy bà dùng cái này.
Thấy Hoắc Nhung nhìn chằm chằm, bà bảy cầm gậy lên chống chống xuống mặt đất nói: "Lớn tuổi rồi, không dùng không được, cũng đừng tiễn nữa, ta tự về được rồi."
Vì tình cách bà quật cường không chịu thua, Hoắc Nhung muốn tiễn bà về bà cũng không cho, chính mình chống gậy chậm rãi trở về.
Bà bảy vừa đi, không khí trong sân đều yên ắng, trong lòng Hoắc Tam Hưng có chút không thoải mái, lẩm bẩm nói: "Hoắc Ni không về lại không phải bà bảy sai, thím cau có với bà bảy cái gì chứ?"
Hoắc Nhị Quân đập anh một phát: "Em nói ít đi, để thím nghe được, lại một hồi rắc rối."
Hoắc Tam Hưng vẫn không phục, nhưng nghĩ tới bà bảy, rốt cuộc vẫn ngậm miệng lại.
Lưu Quế Hương thở dài, cầm lấy đồ ăn trên tay Đảng Thành Quân đi vào bếp nấu cơm, Hoắc Nhung cũng đi theo hỏi: "Mẹ, khi mẹ ở nhà, quan hệ của thím với bà bảy đã như vậy sao?"
"Có thể tốt hơn một chút, nhưng ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-70-ga-dau-bep/4544878/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.