Khi Hoắc Nhung nghe được bên ngoài đột nhiên ồn ào liền đoán được, trong trí nhớ của Hoắc Tiểu Dung khi khôi phục thi đại học cô ấy còn ở trong thôn, tuy thanh niên trí thức trong đại đội nghe được tin này rất kích động, nhưng Hoắc Tiểu Dung lại một lòng muốn sinh sống thật tốt với Chu Văn Thanh, nên không chú ý tới tin tức này, vì thế Hoắc Nhung không biết được ngày chính xác từ trí nhớ của cô ấy, chỉ biết đại khái chính là lúc này.
Hiện tại nghe được tin tức này Hoắc Nhung vẫn không kiềm được sự phấn khích, suy cho cùng cô vì ngày hôm nay chuẩn bị lâu như vậy, cho dù bận rộn đều không bỏ xuống, chính là vì đợi ngày này.
Thời đại này có rất nhiều người không nhận thức được việc đọc sách với một người có bao nhiêu quan trọng, tuy đời trước Hoắc Nhung cũng chỉ là người bình thường, nhưng cô biết học tập không chỉ thay đổi học thức của một người, còn có sự hiểu biết và tầm mắt của cô, chỉ có học được càng nhiều, mới có thể nhìn sự việc càng rộng.
Đây cũng là lí do cô đã bắt đầu buôn bán, lại vẫn một lòng muốn tiếp tục học chuyên sâu.
Cô cũng không phải kỳ tài kinh doanh gì, hiện tại làm ăn nhỏ có thể thành công, chỉ là tiền lời của thời đại này, nếu thật sự muốn leo thật cao đi thật xa, cô cần phải học càng nhiều càng sâu mới được.
Trong thời gian thoáng qua, Hoắc Nhung đã suy nghĩ rất nhiều, Lưu Quế Hương bóp giày đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-70-ga-dau-bep/3733603/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.