Tôi và Lục Tự Hàn quay trở lại trung tâm mua sắm, dạo một vòng nhưng không thấy thứ gì ngon.
Cuối cùng chúng tôi dừng lại trước một tiệm bán sủi cảo.
Tôi thử hỏi: "Hay là ăn sủi cảo?"
Anh ấy bất ngờ liếc nhìn tôi rồi gật đầu: "Được."
Tôi chợt nhớ ra anh ấy không thích ăn sủi cảo.
"Một phần sủi cảo tôm tươi, một phần thịt heo bắp cải."
Anh ấy bảo tôi kiếm chỗ ngồi, còn anh ấy thì đi đến quầy gọi món.
Tôi định nói rằng mình vừa mới ăn xong bữa trưa nên không đói, nhưng nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi của anh thì tôi đem hết những lời tính nói nuốt vào bụng.
Tôi rất thích ăn sủi cảo, đặc biệt là sủi cảo tôm tươi và sủi cảo thịt heo bắp cải.
Tôi sống với bà ngoại từ nhỏ, cuộc sống có chút khó khăn, chỉ có những dịp đón năm mới bà ngoại mới mua được vài con tôm về gói sủi cảo, bà không nỡ ăn một cái nào, tất cả đều để dành cho tôi ăn.
Cấp ba tôi học nội trú, vì khoảng cách khá xa nên cuối tuần cũng không về nhà, bà ngoại phải ngồi xe buýt hai tiếng đồng hồ để đến đưa sủi cảo cho tôi.
Tôi đem sủi cảo bà ngoại làm chia cho Lục Tự Hàn, nghiêng đầu hỏi anh: "Ăn ngon không?"
"Cũng được."
Mỗi lần anh chỉ ăn môt hai cái, tôi cứ tưởng anh khách sáo, và thấy ngại nếu ăn quá nhiều.
Mãi cho đến ngày tôi tỏ tình với anh, tôi mới biết được, anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-muoi-nam-sau/2657411/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.