Nam Cung Dạ nhìn về phía Nguyễn Đình Tu, trịnh trọng gật đầu: "Ta đã nghĩ kỹ, ta muốn trở thành huyết bộc của lão đại.
Trên đời này ta đã không còn người thân nào nữa, là lão đại đã cứu ta, cho ta sinh mệnh thứ hai, cho nên ta muốn vĩnh viễn đi theo bên người lão đại.
Nếu lão đại đã là hấp huyết quỷ, vậy xin ngươi cũng biến ta thành hấp huyết quỷ đi. Ta tuyệt đối sẽ không hối hận!"
Nguyễn Đình Tu thần sắc phức tạp nhìn Nam Cung Dạ.
Sau tận thế, hắn cứu được vô số người. Cuối cùng giữ ở bên người chỉ có Nam Cung Dạ, Nhạc Chính Vũ cùng Thất Dạ Tuyết ba người.
Nhạc Chính Vũ đã phản bội hắn.
Thất Dạ Tuyết là nữ hài tử, cho nên hắn cũng ít nói chuyện với nàng nhất.
Nam Cung Dạ mặc dù nhìn rất lạnh lùng, nhưng trên thực tế là người rất nhạy cảm.
Cũng là người duy nhất nguyện ý đi theo bên cạnh hắn.
Nguyễn Đình Tu chỉ suy nghĩ trong phút chốc, liền gật đầu đồng ý: "Được."
Nam Cung Dạ phi thường cao hứng.
Nguyễn Đình Tu nhìn về phía Bạch Trà Trà, nói: "Muội muội, muội xoá kí ức Tống Yến đi, ta mang Nam Cung Dạ đi phòng ta."
Trong phòng khách, rất nhanh chỉ còn lại hai người Tống Yến cùng Bạch Trà Trà.
Tống Yến lần nữa xác nhận hỏi: "Ngươi thật sự đồng ý cùng ta thử một chút sao?"
"Chính xác mà nói, là sau khi kết thúc tận thế."
"Vạn nhất tận thế không thể kết thúc thì sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-tu-choi-lam-bia-do-dan/3621171/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.