Kỷ Lâm Hạo trên đường ôm vợ nhỏ mềm mại vừa được hắn nhặt về, đi đến trước một cái ngã tư đứng. Không quá hai phút một chiếc Hummer đen được trang bị đầy đủ lao đến với tốc độ nhanh, nếu là lúc trước chắc chắn tài xế trên xe sẽ được mời uống trà, lập biên bản nhưng ở mạt thế thì tốc độ này là bình thường.
Chiếc xe chuẩn xác dừng trước mặt hai người, cửa sổ xe mở ra một thiếu niên cơ bắp tươi cười nhìn về phía hai người.
"Hey~ lão đại! Đây là bữa trưa của chúng ta sao?!." Lục Kỳ Ân hất cầm về phía Mạt Kỳ Miểu hỏi, ánh mắt lại đánh giá xem 'con mồi' được đại ca của hắn bắt về lần này.
Mạt thế đến, lương thực khan hiếm hơn cả vàng bạc. Trào lưu ăn thịt đồng loại cùng lúc đó phát triển nhanh đến chóng mặt, số người không có dị năng hoặc quá vô dụng liền đem ra làm 'lương thực dự trữ'. Lục Kỳ Ân từ lúc đi theo Kỷ Lâm Hạo cũng chưa từng ăn thịt người, họ cũng không đến mức ăn thứ đấy, lời này nói ra chín phần là đùa. Nhưng mạt thế mấy năm nay con người vốn cao lớn to khỏe hơn trước rất nhiều, làn da càng không trắng mịn như vậy lão đại nhà hắn tìm đâu ra 'tiểu thịt tươi" ngon mơn mởn thế này?
Bốp
Lục Kỳ Ân bị một bàn tay khác từ ghế phó lái chộp tới đánh thẳng vào đầu.
"Ngụy Nhâm! Cậu dám đánh lão tử?!." Lục Kỳ Ân thét vào mặt người ngồi kế bên, đưa tay muốn nhào vào đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-lam-vo-dai-lao/3613804/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.