Diệp Tiêu bước đến, vẻ mặt vẫn bình thường: “Anh về xem em đã tỉnh chưa.” Kết quả vừa về đã thấy cô nhìn Từ Ly bằng ánh mắt trìu mến, ừ, hẳn là trìu mến, không khác lúc cô nhìn anh là mấy.
Mặt Diệp Tiêu vẫn lạnh nhạt nhưng trong lòng đã nôn muốn chết, cô đối xử với ai cũng vậy à? Có phải do cô yêu thích tất cả người nên không muốn làm tổn thương ai?
Muốn theo đuổi cô đến cùng...
Anh còn nói cô có thể xem anh là anh trai...
Diệp Tiêu thấy mình lại muốn hộc máu.
Anh ngồi xuống: “Có cảm thấy khó chịu chỗ nào không? Có đau đầu không?”
Lâm Đàm Đàm lắc đầu.
Diệp Tiêu nói: “Sau này không được uống rượu nữa. Đều tại anh, em lần đầu uống rượu mà lại để em uống rượu nồng độ cao như vậy.” Đúng ra nên đổi sang loại rượu có nồng độ thấp hơn hay rượu đỏ linh tinh.
Lâm Đàm Đàm chột dạ, gật đầu ngay: “Không uống, em không uống nữa.” Cảm giác sau khi uống rượu cũng không tốt, cô dè dặt, cẩn thận hỏi: “Em không làm ra chuyện gì chứ?”
Diệp Tiêu nhìn cô, nghiêm túc trả lời: “Không làm gì hết, chỉ nói với anh mấy câu thôi.”
Lâm Đàm Đàm căng thẳng: “Nói cái gì?”
“Thì ví dụ như em rất thích anh, nói anh là người tốt nhất thiên hạ, muốn ở bên anh cả đời.” Diệp Tiêu nói nửa thật nửa giả, mắt cũng không chớp một cái.
Lâm Đàm Đàm: “...” Mặt Lâm Đàm Đàm đỏ lên, lúc uống say cũng không đỏ mặt nhưng bây giờ đỏ bừng luôn rồi.
Cô dùng đũa chọc chọc, trứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-bao-ve-anh/528754/chuong-87-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.