Thiệu Bình bị dọa điếng người, run rẩy đấp: “Là là là mấy người, có tên thủ lĩnh tên Đinh Cẩm Ba, là những kẻ bị truy nã.”
Diệp Tiêu nổi giận, hỏi: “Tôi hỏi cậu cái gã bạn trai kia là ai!”
“Hả?” Thiệu Bình vội nói: “Là Minh Trạch?”
Minh Trạch? Ai? Diệp Tiêu lờ mờ nghĩ tới mộc hệ dị năng giả hay được Lâm Đàm Đàm khen ngợi. Anh vốn nghĩ “bạn trai” kia có thể là một kẻ tạp nham như Trần Chí Hạo, lúc đó dù Diệp Tiêu có tức đến váng đầu thì một thằng nhóc cũng không thể khiến anh cảm thấy bị uy hiếp.
Nhưng Minh Trạch?
Người luôn đi theo bên cạnh lâm Đàm Đàm? Luôn bên cạnh ở phòng khám, cùng đi chữa bệnh từ thiện, kết bạn từ khi còn ở Dương thị, được cô khen rất nhiều lần, vừa nhắc đến tên đã khen…
Thái dương của Diệp Tiêu đập thình thịch.
Anh nghiêm mặt: “Sao lại nói gã là của Đàm Đàm… Các người tìm nhầm người rồi.”
“Phải mà, chúng tôi… À không, chúng tôi cái gì, tôi không có trong đám bọn họ. Tôi đã nói Minh Trạch không phải bạn trai của cô Lâm, nhưng cô Lâm để ý cậu ta thì sao? Lúc sáng bọn họ cài máy nghe trộm lên người Minh Trạch, chính tai nghe thấy cô Lâm thổ lộ với Minh Trạch.” Thiệu Bình nói năng lộn xộn, định âm thầm phủi sạch trách nhiệm của mình.
Sắc mặt Diệp Tiêu trở nên cực khủng bố, anh gằn từng chữ: “Thổ, lộ, hồi, nào?”
“Ngay, ngay sáng nay.”
Diệp Tiêu quay phắt đầu nhìn về một góc mai hiên trên căn biệt thự phía xa xa, trong mắt cuồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-bao-ve-anh/528716/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.