Diệp Tiêu đứng lên, hoàn toàn lộ ra thân hình cao lớn, Lâm Đàm Đàm đang nhìn xuống anh bỗng chốc cảm thấy ngưỡng mộ, anh cười nói: “Đến thăm em.”
Trời tháng ba vẫn còn mát hơi lạnh nhưng Diệp Tiêu đã bỏ đi quần áo mùa đông, chỉ mặc hai ba chiếc áo mỏng, dù sao quần áo mùa đông của anh cũng không phải loại quá dày.
Tóm lại, bộ quần áo này đã tôn lên dáng người đẹp đẽ của anh, Lâm Đàm Đàm lại không kìm được mà nhìn chăm chăm vào ngực anh, ừm, cân xứng, rắn chắc no đủ, nhưng vẫn phải đệm như cũ.
“…” Diệp Tiêu cạn lời, đôi mắt nhỏ của cô có ý gì vậy?
“Họp xong rồi?”
“Ừ ừ, xuống lầu thôi.”
Dưới lầu là sảnh lớn của phòng khám, dù đang là thời gian nghỉ trưa nhưng trong sảnh cũng có không ít người. Thấy một con chuột cực to bò xuống, ai nấy đều giật mình kinh hãi, ào ào né qua một bên, cũng có người nhìn mãi thành quen, biết đây là chuột biến dị do Lâm Đàm Đàm nuôi.
Tại cửa cầu thang, một thanh niên ôm kiếm đứng dựa vào tường, thấy hai người xuống thì lập tức đứng thẳng dậy.
Lâm Đàm Đàm hơi ngạc hiên: “Từ Ly? Anh cũng đến à?”
Diệp Tiêu nói: “Vào phòng khám rồi nói.”
Vào phòng khám của Lâm Đàm Đàm, anh nói luôn: “Sau này Từ Ly sẽ đi theo em.”
“Hả? Cái gì?” Lâm Đàm Đàm hoàn toàn không ngờ, dù Diệp Tiêu đã nhắc với cô về việc muốn đổi vài bảo tiêu, không phải dị năng giả thì không được, anh lại cảm thấy Tưởng Trung Ý không đủ chín chắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-bao-ve-anh/528703/chuong-73-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.